(Cảm tác sau khi đọc Phật Lý Qua Liêu Trai của Song Hào Lý Việt Dũng)
"… Mong rằng người đọc nhận ra ẩn ý những chuyện Liêu Trai muốn truyền đạt hơn là chỉ mua vui qua những hư cấu lắm khi dung tục trong những chuyện ma quỷ, hồ ly,… có vẻ như hoang đường, mê tín này. Thực ra cõi âm dương tuy cách trở nhưng sự tương hội không phải không thường xảy ra, không ai không từng chứng kiến, có điều khó lý giải được mà thôi. Cho dù là ở cõi nào trong tam giới thì đạo lý vẫn như nhau, không ai trốn được quy luật của Pháp. Lẽ được – mất, hơn – thua, thành – bại, vui – khổ, vinh – hư, tiêu – trưởng, thăng – trầm, sinh – diệt… muôn đời vẫn là bài học giác ngộ ngay trong đời sống của mỗi người giữa vũ trụ bao la này. Cốt lõi của sự hiện hữu trong cõi đời vẫn không ngoài hai chữ Đạo và Đức. Thiếu Đạo thì nhận thức sai lầm, thiếu Đức thì hành động xấu ác, nhận thức và hành vi sai xấu thì hại mình hại người, chỉ đưa đến khổ đau bất hạnh. Ngược lại, có Đạo, có Đức thì nhận thức, hành vi đúng tốt và tất nhiên thường được an lạc hạnh phúc. Có lẽ Bồ Tùng Linh muốn nêu lên điều trọng yếu này..."
Hòa thượng Viên Minh
(Trích “Lời bạt”)
1. Giúp người qua khốn khó
Ai ngờ giúp chính mình
Gieo nhân lành quả tốt
Đạo lý thật phân minh.
2. Tội phúc tâm ý tạo
Vui khổ liền thấy ngay
Đời như giấc mộng ảo
Sao thoát khỏi trả vay.
3. Kẻ sĩ lòng ngay thẳng
Nhân, nghĩa, trí vẹn toàn
Âm dương đều mến mộ
Phúc đến chẳng lo toan.
4. Lạm quyền gây oan trái
Nóng giận chẳng phân minh
Hại người là tự hại
Chỉ rước khổ vào mình.
5. Biết an phận thủ thường
Để học ra chữ Nhẫn
Mới có được tình thương
Xóa tan bao thù hận.
6. Nếu oan trái không giải
Kiếp kiếp còn cưu mang
Đừng nói là ba kiếp
Đời đời vẫn chưa tan.
7. Thế gian có thiện ác
Như hai mặt âm dương
Dại khôn đều phải thác
Biết giữ được đạo thường.
8. Vay trả chuyện thường tình
Tuy thưa mà khó lọt
Đã vay đừng quên trả
Đó mới là phân minh.
9. Sống nhờ ơn bá tánh
Không tự giác, giác tha
Phóng dật và thất niệm
Không quỷ cũng là ma!
10. Tướng do từ tâm sinh
Trong lòng chứa bất thiện
Ắt sẽ xuất tướng tinh
Tâm yên tướng hảo hiện.
11. Tự tánh vốn đầy đủ
Không thấy mới vọng cầu
Biết quay về tự giác
Khỏi tìm kiếm đâu đâu.
12. Nếu đã không phước phần
Đừng mong chi chiếm đoạt
Được của chỉ hại thân
Ôi tham thâm, lậm mạt!
13. Làm lớn đừng nên láo
Ưa nịnh nọt, khoa trương
Chỉ làm cho dân khổ
Thất thời, họa thảm thương!
14. Sống vô ngã vị tha
Là Đức lớn của Đạo
Hạnh ba-la-mật-đa
Xả thân vì bá tánh
15. Chúng sinh vốn bình đẳng
Tùy căn cơ thọ sinh
Có khi người dạ thú
Có khi thú hữu tình.
16. Đời người thường mâu thuẫn
Muốn phúc, gây họa tai
Phúc phần đâu chẳng thấy
Chỉ rước lấy bi ai!
17. Chuyện xưa, nay không thiếu
Thân tăng, tâm chẳng tu
Sống chỉ lo hưởng thụ
Chết để tiếng tu mù!
18. Giàu không phải là phúc
Phúc do sống biết điều
Nghèo cũng không là họa
Họa do ác tự chiêu.
19. Bậc chân tu giản dị
Mượn pháp tướng làm thân
Nội tâm luôn trong sáng
Không chấp thủ giả chân.
20. Mê chi trò thắng bại
Cao thấp chỉ cuộc cờ
Sống làm người bất hiếu
Chết quên cả sanh cơ!
21. Trung trinh là nết hạnh
Thủ tiết chỉ hư danh
Chi bằng sống trung thực
Không thẹn với trời xanh.
22. Có thể thắng ngàn người
Nhưng lại không tự thắng
Vẫn bị chúng chê cười
Vẫn nuốt cay ngậm đắng!
23. Rắn bên ngoài đáng sợ
Không bằng "rắn” trong lòng
Ai khéo chăn giữ "rắn"
Mới tự tại thong dong.
24. Đôi mắt vốn vô tội
Ái dục do ý sinh
Khiến mắt chịu mù tối
Tâm tịnh mắt hoàn minh.
25. Chân thật hơn khoa trương
Khoe khoang điều chẳng có
Không chuốc lấy tai ương
Cũng đôi phen khốn khó.
26. Dù linh đan bảo bối
Lợi hại cũng khó phân
Tùy tâm người sử dụng
Mới biết được giả chân.
27. Tình trường duyên tan hợp
Như gió thổi sóng chao
Đừng gượng cầu lấy bỏ
Đừng níu giữ chiêm bao!