Tiễn Sư Phụ
(Viên Hướng)
Thầy du hóa trong chiều rơi lặng lẽ,
Phi trường ơi! Bao kẻ giấu niềm đau!
Buồn hay vui cùng một nghĩa như nhau,
Đi hay đến vẫn một màu nguyên thủy.
Con đứng lại lòng bặt tăm ý nghĩ,
Cổng ngoài kia lồng lộng chiếc Hoàng Y.
Không - Thời gian làm nên cuộc chia ly,
Tâm phiêu lãng khóc phân kỳ ảo mộng.
Nắng vàng ôm từng bước chân đồng vọng,
Thầy mênh mông giữa trời đất mênh mông.
Phụng Hoàng bay còn rớt lại giọt KHÔNG,
Cho sông suối xuôi dòng chung biển cả.
Chân Huyễn
(Thầy Viên Minh)
Bước vân du biết nơi nào dừng lại
Gieo duyên rồi Chân Tính tự khai hoa
Không - Thời gian nào cũng phải nhạt nhoà
Nơi Tính Giác vẫn muôn đời Bất Tử.
Thế gian ơi, đời vẫn là cuộc lữ
Bước đi - về như huyễn cũng như chân
Thấy Niết-bàn trong sinh tử phù vân
Ai ngờ được bờ mê là Bến Giác!
Gieo duyên rồi Chân Tính tự khai hoa
Không - Thời gian nào cũng phải nhạt nhoà
Nơi Tính Giác vẫn muôn đời Bất Tử.
Thế gian ơi, đời vẫn là cuộc lữ
Bước đi - về như huyễn cũng như chân
Thấy Niết-bàn trong sinh tử phù vân
Ai ngờ được bờ mê là Bến Giác!