Lão bệnh tử sinh rõ mười mươiChẳng của riêng ai, khẽ mỉm cườiThân Thầy tứ đại, ngay nơi đóHọc ra, con kính đảnh lễ Người!Lòng Thầy bi mẫn bất thịnh suyThầy chẳng đến đi, một chữ tùyKính Người, con nguyện không quấy pháTứ đại thân Thầy kẻo thêm nguy!
Minh Quang
“Bị thương”"Bị thương" nên mới bị thuốc hànhCó thân tứ đại phải lênh đênh!Thân bệnh học ra tâm rỗng lặngTâm an thấy được tánh tinh anh.