Lặng lẽ
Xin trả chim đôi cánh Đôi cánh nhẹ bay xa Ta trở về lặng lẽ Một mình ngắm mây qua.
Phù vân
Ra đi khắp bốn phương trời Tìm ai mỏi gót muôn đời còn xa Ta về gặp lại tình ta Dấu chân viễn mộng chỉ là phù vân.
Thơ trên cát
Viết bài thơ trên cát Cơn sóng vỗ xóa đi Vô tình đâu nhớ được Mình viết bài thơ gì.
Đúng ngọ
Ta không biết đâu suối nguồn an lạc Sáng sớm ra vườn bón đậu trồng dưa Ta không biết đâu bến bờ diệu giác Đúng ngọ về chùa cất cuốc ăn trưa.
Giọt mưa
Giọt mưa nào trên đá Cho rêu mọc càng xanh Giọt nào nghiêng bờ lá Giọt nào thoáng long lanh.
Ngủ quên
Ngủ quên bên bờ suối Mặc nước chảy về đâu Sớm mai nắng qua đầu Chim kêu choàng tỉnh dậy.
Kiếp phù du
Ta vốn từ thiên thu Đứng bên bờ giác ngộ Nhưng yêu đời bể khổ Ta chọn kiếp phù du.
Cánh hạc
Ta xin làm cánh hạc Bay vút tận trời cao Chở nguồn vi diệu pháp Về thắp sáng trăng sao.
Thuyền trăng
Thuyền ai quên bến đậu Lênh đênh một mình trôi Có chở ai không rứa? Không, chỉ ánh trăng thôi.
Rong chơi
Đón Hè sang ta hóa thành hoa nắng Khi Đông về ta làm hạt mưa rơi Giữa mùa Xuân ta dệt màn sương trắng Chợt Thu về ta theo gió rong chơi.
Nhớ nắng
Nắng trốn sau đồi thông Chiều đuổi theo không kịp Nhớ nắng chiều chạnh lòng Để hoàng hôn mênh mông.
Mới tinh khôi
Gà con đã nở rồi A, chào bé của tôi Khu vườn này cho bé Một ngày mới tinh khôi.
Thong dong
Con thuyền nhỏ thong dong Khua mái nhẹ theo dòng Sư vỗ thuyền ca hát Âm ba gợn hư không.
Cứ để mây bay
Kìa mây giăng trên núi A, xuống cho thầy hay Ơ mà thầy đang ngủ Thôi cứ để mây bay.
Ơ kìa!
Gió lay bụi trúc vàng Bên thềm hoa nắng vỡ Ơ kìa giàn phong lan Một cành hoa mới nở!
Mẹ
Mẹ ơi, con thưa nhé! Con muốn mãi muôn đời Là đứa con nhỏ bé Vòi vĩnh mẹ, mẹ ơi!
Âm thanh
Hình như thoảng một tiếng đàn Chợt ngân vang đó chợt tan bao giờ Chợt đâu một tiếng chơ vơ!
Nhớ hoàng hôn
Nhớ Huyền Không đạo và thơ Nhớ dòng suối nhỏ bên bờ mây xanh Nhớ con chim hót trên cành Nhớ hoàng hôn đã mấy lần hoàng hôn.
Huyền Không
Đêm nghe tiếng suối rì rào Trăng vàng trải bóng lối vào thiền viên Bình minh nắng dọi ngoài hiên Cành phong lan nở nhụy viền sương mai.
|
Vô thanh
Cuồng phong bão tố ngất trời Khúc vô thanh vẫn ngàn đời vô thanh.
Khúc vô thanh
Con chim nhỏ trên cành Đang hót khúc vô thanh Chim chi mà lạ rứa Có phải chim hoàng anh?
Nụ huyền chi
Mùa xuân nào có đến Mùa xuân nào có đi Lòng ta hoa nở mãi Thơm ngát nụ huyền chi.
Chia tay
Chia tay xin tiễn nụ cười Nước non còn đó tình người còn đây Trăng sao dẫu cách trùng mây Bờ kia tĩnh mặc bến này như nhiên.
Cúng dường
Nguyền trọn kiếp mây sương Hóa làm hương cúng dường Hằng hà sa cát bụi Vô biên cõi diệu thường.
Giã biệt
Gởi lại Huyền Không Biển trời lồng lộng Gởi lại hiên chùa Bóng dáng thiền sư Gởi lại am tranh Kinh chiều đồng vọng Giã biệt lên đường Gót mộng phiêu du.
Sơn đào
Sơn đào trước sân nở rộ Cành hoa trắng quá bất ngờ Gió rừng còn nghe giá lạnh Ô hay xuân đến bao giờ.
Vườn thanh tâm
Đá tĩnh lặng nằm nghe suối chảy Đất cần cù ươm ngọn cỏ xanh Cầu đi liễu đứng rủ mành Thảo đình ngồi tụng lời kinh sớm chiều.
Nụ cười
Người đi còn lại nụ cười Cho yêu thương nối tình người ngàn sau Cho cây đơm lá xanh màu Cho trăng sáng mãi nhịp cầu thủy chung.
Tình thâm
Về thăm lại Huyền Không Ta nghe rộn trong lòng Qua đèo mây gió quyện Đong đưa hạt nắng hồng
Nẻo lên đồi am vắng Chân ta nhẹ bước mau Chùa trong yên lặng quá Thôi vòng ra ngã sau
Giàn phong lan còn đó Hoa điểm mấy nụ vàng Hương len vào trong gió Theo ngàn mây mênh mang
A đây rồi trà thất Lối đi tay vượn cong Cỏ hoa thơm bờ đá Trông lên núi chập chồng
Vườn sau cây xanh mướt Giàn đậu trái thật xinh Bên mấy cành hoa mướp Nắng chiều nhẹ lung linh
Có bóng ai thấp thoáng Chen tiếng nói vọng vào A, chào huynh, chào đệ Bỏ cuốc xuống đã nào!
Huynh vào trong chút đã Đệ cất mấy chùm khoai Rẫy mình năm ni khá Nên có sắn khoai hoài
Đêm Đông trăng vẫn sáng Ngồi nghe đệ ngâm thơ Bỗng đâu quên ngày tháng Thời gian qua như mơ
Rồi một chiều mưa gió Ta từ giã Huyền Không Tình thâm chưa nói hết Nghĩa nặng vẫn bên lòng.
Tao ngộ
Bên bờ suối vô vi Trăng lên chờ ta đó Ngàn xưa từ ngàn xưa Chưa một lần trăng lặn
Ta đi vào viễn xứ Trăng đưa lối ta về Trùng khơi muôn bến mộng Nên ta vẫn còn mê
Trăng huyền không mở hội Hương lan ngát bên đồi Mây ngàn phương về hội Giờ tao ngộ đến rồi
Quê hương vẫn là đây Trăng vẫn mảnh trăng này Ngàn sau ngàn sau nữa Lồng lộng giữa trời mây.
|