"Ông mặt trời" muôn thuở
Tưởng ở tận đâu xa
Chợt thấy ông "thức giấc"
Mới biết ông trong nhà!
"Rắn"
Rắn bên ngoài đáng sợ
Không bằng "rắn” trong lòng
Ai khéo chăn giữ "rắn"
Mới tự tại thong dong.
Sinh - Tử
Bảy hai, chưa phải "cổ lai hy"
Sống chết thiền cơ, khỏi nghĩ nghì
Sinh, mãi thong dong nhờ thuận pháp
Tử, thường tự tại bởi tùy duyên.
Sống chết vốn lẽ thường,
Sinh tử (2)
Sinh tử vốn tự nhiên,
Sống chân như thuận pháp
Khởi niệm chỉ đảo điên
Thánh nhân không bám trụ.
Sống - Chết
Sống chết vốn lẽ thường,
Như ăn rồi phải đói
Thấy sinh diệt tỏ tường
Còn đâu tâm sợ hãi?
Sự Thật
Thầy nói lên sự thật
Không lặp lại kinh, thư
Ai mắt không nhiễm bụi
Ngay đó thấy Chân Như
Viên Minh
Viên Minh